Từ Lionel Scaloni của Argentina, Marcelo Bielsa của Uruguay, cho đến Ricardo Gareca của Chile và Gustavo Alfaro của Costa Rica, “dấu ấn” Argentina hiện diện ở khắp nơi. Đây không phải hiện tượng nhất thời. Năm 2015, cả bốn đội vào bán kết đều do người Argentina dẫn dắt. Ba năm sau, kịch bản tương tự lặp lại với ba cái tên Argentina trên băng ghế huấn luyện. Vậy, điều gì tạo nên sức hút của các nhà chiến lược xứ Tango?
Câu trả lời nằm ở bề dày lịch sử, triết lý bóng đá và cả sự phức tạp trong mối quan hệ giữa các quốc gia Nam Mỹ. Argentina, quê hương của những Di Stefano, Maradona, Messi, luôn khát khao khẳng định vị thế. Những huấn luyện viên thành công nhất, như Cesar Luis Menotti - người đưa Argentina vô địch World Cup 1978, thường được tôn sùng vì triết lý bóng đá đậm chất duy mỹ, coi trọng bản sắc và ý tưởng chơi bóng hơn là kết quả đơn thuần.
Menotti từng khẳng định sơ đồ hai tiền vệ trụ là “một lời nói dối” và nhấn mạnh việc kiểm soát không gian thay vì số lượng cầu thủ. Quan điểm này, cùng với khả năng diễn giải bóng đá như một môn học hàn lâm, đã tạo nên thương hiệu riêng cho các huấn luyện viên Argentina.
Tuy nhiên, sự hiện diện dày đặc của họ cũng gây ra những tranh cãi, đặc biệt khi liên quan đến lòng tự hào dân tộc. Khi Colombia bổ nhiệm Nestor Lorenzo, mạng xã hội nước này tràn ngập những lời mỉa mai rằng hộ chiếu Argentina là yêu cầu tiên quyết cho vị trí này.
Efraín Pachón, cựu chủ tịch câu lạc bộ Independiente Santa Fe, thậm chí gọi quyết định bổ nhiệm Lorenzo là “nực cười và đáng xấu hổ”, cho rằng Colombia sở hữu nhiều huấn luyện viên đủ tầm thay vì phải tìm đến người ngoài.
Dẫu vậy, không thể phủ nhận tài năng của các chiến lược gia Argentina. Họ không chỉ giỏi về chiến thuật mà còn nhạy bén trong việc thích nghi với văn hóa bóng đá đa dạng của Nam Mỹ. Sự hiện diện của họ tràn ngập ở các giải đấu trong nước, thu hút cầu thủ Argentina sang đầu quân cho các câu lạc bộ hàng đầu khu vực.
Ngay cả Brazil, đối thủ truyền kiếp của Argentina, cũng không thể làm ngơ trước sức hút này. Mùa giải 2024 chứng kiến hàng loạt huấn luyện viên Argentina "xuất ngoại" sang Brazil, dẫn dắt các đội bóng lớn như Gabriel Milito (Atletico Mineiro), Ramon Díaz (Vasco da Gama) hay Eduardo Coudet (Internacional).
Hiệu ứng Lionel Scaloni - người đưa Argentina vô địch World Cup 2022 khi tuổi đời còn rất trẻ và chưa có nhiều kinh nghiệm - càng khiến các đội bóng Nam Mỹ thêm tin tưởng vào tài năng của thế hệ huấn luyện viên Argentina.
Copa America 2024 hứa hẹn sẽ là sân khấu tiếp theo để họ khẳng định vị thế. Sẽ không bất ngờ nếu chứng kiến ít nhất một huấn luyện viên Argentina góp mặt trong trận chung kết, một minh chứng cho thấy “làn sóng” Argentina tại Nam Mỹ không phải là xu hướng nhất thời, mà là một dòng chảy bền bỉ và đầy mạnh mẽ.
(Bạn đọc: Quang Vinh)
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.
Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về [email protected]. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.
Trân trọng,
Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam
<!--